Tôi từng là dân chạy bộ nhưng đã bỏ để chuyển qua một môn thể thao trong nhà. Gần đây nạn xe đạp thể thao lấn làn,ôingưỡngmộnhữngngườichạybộtrênvỉahènhatvip xe đạp vào cao tốc lại rộ lên mà vô phương giải quyết. Cá nhân tôi cũng rất bức xúc khi cả xã hội phải chịu bó tay với những người vô ý thức và thiếu hiểu biết tới liều lĩnh với chính tính mạng của mình.
Nhưng ở một góc độ khác, tôi lại nhớ và thấy ngưỡng mộ những người tập chạy bộ mỗi buổi sáng trên vỉa hè đường Hoàng Sa, Trường Sa ở TP HCM. Chạy bộ là một môn đơn giản nhưng có những kỹ thuật nhất định. Người chạy bộ đường dài cũng có những khó khăn nhất định khi ở các thành phố lớn.
Ở nước ngoài, người dân thường chạy bộ trong công viên, nhưng ta thì công viên ít, xa và đôi khi nguy hiểm. Công viên cách nhà 2 km có thể coi là xa bởi người chạy bộ xuất phát từ nhà, nếu một buổi sáng chạy 10-15 km thì đã mất 4 km từ nhà ra công viên và về. Chính bởi vậy, nhiều người chạy bộ phải mất công đi xe máy, xe đạp ra một khu dân cư mới, một công viên hoặc một quảng trường rồi bắt đầu bài chạy.
Một cách khác dành cho người chạy không theo nhóm là chạy dưới lòng đường và sát vỉa hè. Nhưng khi chạy dưới lòng đường, cơ bản người chạy bộ cũng vi phạm luật giao thông.
Trong quá trình chạy, dù tốc độ chỉ từ 8-12 km/h nhưng với người chạy thì việc né các chướng ngại vật sẽ tiêu tốn thể lực đáng kể. Vì thế, chạy trên vỉa hè rất khó vì cho dù sáng sớm, vỉa hè thường không bằng phẳng, chỗ hẹp chỗ rộng và đôi khi còn dây diện, bảng hiệu chưa dẹp gọn.
Thể thao là một hình thức thử thách ý chí và năng lực của con người. Một khi đã chơi thể thao, người chơi nên rèn luyện, thử thách bản thân mình để ngày càng mạnh hơn, nhanh hơn, dẻo dai hơn.Nếu đi trên đường Hoàng Sa, Trường Sa ở quận Phú Nhuận, Tân Bình mỗi buổi sáng, bạn sẽ thấy nhiều người chạy bộ trên vỉa hè bên phía bờ kênh. Tôi cũng từng chạy như vậy và biết rằng dù vằng người đi bộ và không có hàng quán, vỉa hè này vẫn rất khó chạy tốc độ cao do gập ghềnh và chật hẹp. Thế nhưng, những người tập chạy bộ kia vẫn kiên trì luyện tập và tôn trọng pháp luật, họ không bước xuống lòng đường.
Nhìn những người chạy bộ trên vỉa hè, tôi thực sự đánh giá rất thấp những người đi xe đạp thể thao vào cao tốc, vào làn otô. Họ coi đạp xe như một môn thể thao nhưng lại chọn môi trường và địa hình thuộc vào loại dễ nhất, tiện nhất và nhẹ nhất để luyện tập dù phạm luật. Đa số dân xe đạp không chuyên đều không đề cao yếu tố tốc độ mà đề cao sự dẻo dai. Họ hoàn toàn có thể tập các bài đường trường trên các cung đường bình thường mà xe thô sơ được phép di chuyển, miễn là họ dám đi đủ xa và tay lái đủ vững vàng.
LoneWolf
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.